Trong từ điển, “bệnh” được định nghĩa là sự đau yếu của cơ thể hoặc trạng thái hoạt động không bình thường do có bộ phận sai, hỏng của máy móc. Với định nghĩa như vậy thì overthinking rất xứng đáng được coi là 1 loại bệnh vì nó gây ra ức chế thần kinh, mất ngủ và suy nhược về mặt thể chất.
Có câu chuyện kể về một anh chàng đang cưỡi ngựa trong cuốn “Hạnh phúc cầm tay” của thầy Thích Nhất Hạnh. Anh ta phi ngựa rất nhanh như thể đang đi đâu quan trọng lắm. Một người đàn ông đứng bên lề đường thấy vậy liền hỏi lớn: “Anh đi đâu vậy?”. Anh ta trả lời: “Tôi không biết. Hỏi con ngựa”.
Hầu hết chúng ta đều là những người đang ngồi trên lưng ngựa và con ngựa thì đại diện cho tâm trí. Những người mắc “bệnh” nghĩ nhiều chính là những người đang cưỡi trên lưng một con ngựa điên . Trong đầu họ lúc nào cũng chạy đua cùng hàng trăm suy nghĩ. Hàng ngày chúng ta ăn những kế hoạch, ngủ cũng nỗi lo và chia sẻ không gian cùng những toan tính. Chúng rút cạn năng lượng và khiến ta khổ sở.
“Phương thuốc” tốt nhất cho căn bệnh này chính là chánh niệm. Chánh niệm là “đưa ý thức về với thực tại”. Tức là khi ăn ta chỉ ăn, khi đi bộ ta chỉ đi bộ. Nghe có vẻ bất khả thi khi chúng ta vẫn đang có thói quen hướng ra bên ngoài. Còn Ngọc thì đã thực hành biện pháp này với 2 cấp độ khác nhau:
Cấp độ 1: Tập trung vào 5 giác quan
Mỗi khi hành động hãy thử lắng nghe xem có những âm thanh gì đưa đến, trước mắt ta có gì, có mùi hương nào quanh đây, lưỡi ta đang có vị gì và cảm nhận những thứ làn da mình đang chạm vào. Mình rất hay thực hành điều này khi rửa bát: lắng nghe tiếng nước chảy, tiếng bát đĩa va vào nhau, ngửi thấy mùi nước rửa chén, cảm nhận chất liệu và chú ý rửa sạch từng vết bẩn.
Cấp độ 2: Kết hợp hơi thở với mỗi hành động
Những hành động đơn giản như vậy có thể xem kẽ với các hoạt động hàng ngày: chánh niệm khi đang trên đường đi làm, khi tập thể dục, khi nấu cơm hoặc làm việc nhà. Nói cách khác chánh niệm cũng là một dạng thiền động. Đến một lúc nào đó chúng ta sẽ nhận ra mình được giải thoát khỏi ma trận suy nghĩ. Sự tự do cũng bắt đầu có mặt từ đây.
Đến bây giờ thì bạn đã thấy chánh niệm dễ hiểu hơn chưa nào? Bình mình của ngày mai hãy để ngày mai ngắm bạn nhé.
VCP – TÂM LÝ HỌC TÂM THỨC VIỆT NAM